Đôi tình nhân nọ yêu nhau say đắm và quyết định tiến đến hôn nhân. Tuy nhiên, trước ngày trọng đại ấy, mỗi người đều giấu trong lòng một bí mật mà họ chưa bao giờ tiết lộ cho ai, kể cả bạn đời của mình.
Một hôm, anh chàng đến tâm sự với bố:
- Bố ơi, con thực sự lo lắng về cuộc hôn nhân này.
- Tại sao? Con có yêu cô ấy không?
- Có ạ, rất nhiều! Nhưng vấn đề là chân con bốc mùi rất kinh khủng. Con chỉ e là cô ấy không chịu đựng được mất thôi.
- Không sao đâu con. Thế thì con hãy rửa chân nhiều lần trong ngày và nhớ thường xuyên mang tất, kể cả khi đi ngủ.
Trong khi đó, nàng cũng chạy đến thủ thỉ với mẹ:
- Mẹ ơi, ngày cưới sắp đến rồi nhưng con khổ tâm lắm!
- Sao thế con? Con mong chờ đám cưới này chứ?
- Tất nhiên rồi mẹ ạ! Vấn đề là ở chỗ buổi sáng tỉnh dậy, hơi thở con cực kỳ khủng khiếp. Con e sợ anh ấy sẽ không chịu đựng được mất mẹ à!
- Không sao đâu con. Vậy thì sáng sáng tỉnh dậy con đừng nói một lời nào cả, chỉ im lặng chuẩn bị bữa điểm tâm rồi trong khi chồng con ngồi vào bàn, con hãy đi đánh răng thật kỹ.
Đám cưới diễn ra thật hoành tráng, và những ngày đầu của cuộc sống vợ chồng cũng diễn ra vô cùng suôn sẻ. Cho đến một hôm, người chồng tỉnh dậy trước, và chàng hoảng hốt khi thấy một chiếc tất của mình đã biến mất. Chàng cuống quýt đi tìm. Điều này khiến vợ chàng rất tò mò và bất giác nàng hỏi:
- Anh yêu đang làm gì đấy?
Chàng lập tức quay lại:
- Trời đất! Em đã nuốt chiếc tất của anh mất rồi!
Anh tìm em nhưng không thấy em đâu cả, chỉ có những bức tường xung quanh chứng kiến câu chuyện đôi ta đêm hôm qua. Cơ thể anh vẫn còn in dấu vết màu hồng tươi của em. Đêm nay... đêm nay, anh sẽ thức để chờ em, để thấy em. Và ngay khi em đến, anh sẽ vồ lấy em, anh sẽ không buông em ra. Anh sẽ giữ chặt em trong lòng bàn tay anh để em mãi mãi ... mãi mãi không thể bỏ đi được, không thể rời xa anh nữa. Hehe con muỗi, tao bắt được mày rồi ack ack
Ba đứa trẻ vào một tiệm thuốc bắc một lượt. Ðứa thứ nhất mua 500 đồng cam thảo.
Ông thầy thuốc bắc thang leo lên ỳ ạch bưng cái hộp ở tít trên kệ cao xuống.
Bán xong, ông leo lên thang cất cái hộp trở lại chỗ cũ. Sau khi tính tiền, ông hỏi đưa thứ hai:
- Còn em mua cái gì?
- Dạ, con mua 500 đồng cam thảo.
Ông thầy bực mình, nhưng cũng chiều khách, lại ỳ ạch leo lên lấy cam thảo xuống bán. Sợ như lần trước, ông hỏi luôn đứa thứ 3:
- Còn cháu, mua 500 đồng cam thảo luôn hả?
Thằng nhỏ lắc đầu. Ông thầy yên chí, bắc thang, ỳ ạch leo lên cất cái hộp đựng cam thảo lên kệ leo xuống, hỏi nó mua gì. Thằng bé nói:
- Dạ, ông bán cho con 1000 đồng cam thảo.
Hai vợ chồng cãi nhau, người vợ giận giữ nói:
- Tôi thà lấy ma quỷ còn hơn lấy anh.
Chồng lập tức nói lại:
- Không được. Những người cùng huyết thống không lấy được nhau đâu
Một anh chàng từ thành phố lần đầu tiên về quê thăm chú. Khi vị khách thành thị bắt đầu cảm thấy chán cảnh rừng rú, ông chú nảy ra một ý.
- Sao cháu không lấy súng và dẫn lũ chó đi săn bắn cho vui? - ông chú hỏi.
Thế là anh chàng xách cây súng và đưa đàn chó vào rừng. Vài tiếng sau, anh ta quay về một mình, chú hỏi:
- Đi săn vui chứ?
- Rất tuyệt ạ! - Giọng anh ta đầy hứng thú - Chú còn con chó nào nữa không?
Chiều mùa hè, mấy con rùa tụ tập nhậu nhẹt. Giữa chừng hết bia, cả bọn biểu quyết bắt một con đi mua.
Hai ngày sau, vẫn chưa thấy bia đâu, chúng bắt đầu rủa:
- Cái thằng này đúng là lề mề! Làm cái gì cũng chậm chạp.
Bỗng một giọng yếu ớt từ ngoài cửa cất lên:
- Chúng mày mà còn nói xấu tao nữa là tao không đi mua bia đâu đấy!
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà: "Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé". Cụ bà đồng ý.
Chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có một cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem: "19h tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé".
18h 45, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa huýt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.
19h, rồi 19h45, kim đồng hồ lên 20h... 20h30... 21h, hết kiên nhẫn vì lúc này sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa và quát: "Sao bà không ra?"
Cụ bà ngồi ủ rũ, thút thít: "Má không cho em đi".
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.
Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
Sách mới cho nên phải đắt tiền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:
Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:
Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:
Em để cho anh giữ bản quyền
Vài năm sau:
Cô vợ đọc:
Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm:
Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh:
Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay
Anh chồng lầu bầu:
Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi
Thằng hàng xóm hắng giọng sang:
Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?